Như một ḍng sông nhỏ Cuộc t́nh đă ra đi Ra đi cùng năm tháng Ra đi tít
muôn trùng
Ôi cuộc t́nh thơ mộng Chỉ c̣n thoáng dư âm Năm năm rồi
không gặp Mười năm mất nhau không Có mất nhau không?
Thời gian là
lệ úa Nhỏ xuống t́nh không tên Hỡi người miền xa lắc Người c̣n nhớ hay
quên
Làm sao mà quên được Ánh mắt với nụ cười Đêm t́nh nhân huyễn
mộng Tạ ơn người gối chăn Nhớ xin tạ ơn đời, nghe không!
Như từng
giọt máu nhỏ Trở về trái tim khô Con sông đời trăm hướng Đưa nhau tới
vô thường
Ra ngh́n trùng nước Hẹn T́m lại mối tơ duyên Năm năm rồi
không gặp Mười năm vẫn chưa quên Vẫn nhớ, chưa quên. … Trăm năm dù
lỗi hẹn Ngh́n năm vẫn không quên Vẫn nhớ y nguyên.