Người nhìn thuyền lượn quên nhìn sóng Sóng nhả lực đưa trót lọt
thuyền người ngắm buồm căng quên bẵng gió Sóng còng lưng, gió lả triền
miên
Hoa nở để chờ mùa kết trái Cành năng tâm tiếp vận an lành Nhựa
từ rễ xoắn sâu lòng đất Hút mạch ngầm âm ỉ vô danh
Trời khô ráo, nắng
thiều quang rực Ðã trả mưa cho lúa được vàng Kiến Tạo đơm đan dàn thượng
thặng Nắng lòng thầm lặng góp vinh quang
Thiện nguyện hóa thân làm
chén hứng Hứng nguyên điêu đứng lệ ai đầy Tim se rót trả về tinh
khiết Rượu ấm, rượu nồng, hiền ngất ngây
Hãy nghiền ngẫm não như
nghiền nho Vắt kiệt cho trong nước rượu vò Nào hỡi ai! Xin cùng cạn
chén Một ai đâu đó đụng chung đò
Ðau đớn lần hồi rồi biết ra Lấy
đêm im lặng làm ngôi nhà Ðêm rơi trắng noãn, gieo trù mật Thụ phấn ngày
rồi chửa sữa hoa
Ðêm tròn trĩnh ngực, hoi dâng hiến Bé úp mặt nhay vú
mẹ hiền Sáng Thế truyền lưu gien bất tử Như Thần Linh Lửa gửi lòng
lim Suối róc rách kêu rừng thức dậy Ðêm quằn quại dạ đẻ vừng đông Một
ngày như mọi ngày dương thế Eo óc kim kê gáy rạng hồng